tả về mùa đông

Những cô bé Quan Họ---Trên quê nhà quan ( í ) chúng ta ( i )Một làn nắng và nóng ( i ) cũng có điệu dân caGiữa mùa lúa thơm cánh cò cất cánh đẹp như vào mộng ( i )Những cô tấm rất lâu rồi như vẫn tồn tại đây trong đợt trẩy hộiA quê nhà ta biết bao nhiêu cô bé xinh đẹp phụ trách ( i)Việc nước vấn đề nhà Gió vờn những chiếc lá khô vàng úa, chạy vòng tròn, dọc xóm. Khung cảnh ấy như muốn báo hiệu rằng: mùa đông năm nay đến sớm hơn. Nhắm mắt lại, tôi cảm thấy cái lạnh đang tan dần trong da thịt. Cơn gió mùa đông bắc tràn về nhanh chóng, không kịp vẫy tay chào gió heo may đang lướt đi vội vã.. Ăn uống hay sưởi ấm: Câu hỏi đau đầu của người châu Âu về mùa đông 2022. Những bất ổn như vậy cũng có thể dẫn tới việc các đảng cực hữu hoặc cực tả "nắm bắt năng lượng chính trị từ sự bất mãn của người dân", trong lúc các chính trị gia theo Viết một đoạn văn ngắn tả về mùa đông - Bài 1 Mỗi năm có bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Nhưng em thích nhất là mùa đông.Mùa đông bắt đầu từ tháng mười đến tháng 12 trong năm.Mùa đông thời tiết giá lạnh, có mưa phùn gió bấc. Cây cối khẳng khiu trơ trụi lá. Mùa đông có giấc ngủ ấm trong chăn. Mùa đông Ả Rập là cụm từ để chỉ cho tình trạng trỗi dậy của chủ nghĩa chuyên chế và chủ nghĩa Hồi giáo cực đoan tiến hóa từ các cuộc biểu tình Mùa xuân Ả Rập tại thế giới Ả Rập.Cụm từ Mùa đông Ả Rập được dùng để chỉ về những sự cố xảy ra tại các nước thuộc Liên đoàn Ả Rập ở MENA Site De Rencontre Payer Par Telephone. Mùa Đông Phố NhỏBài thơ Đêm ĐôngBài thơ Một Chiều Mùa ĐôngBài thơ Mùa Đông Đã VềNhững Ngày Mùa ĐôngTrăn trở buổi Đông vềBài thơ Phố Mùa ĐôngBài thơ Mùa Đông Thương Nhớ!Bài thơ Mùa Đông SangBài thơ Hoài Niệm Mùa ĐôngEm có phải đông đã vềGửi Người Hơi Ấm Mùa ĐôngCó Một Mùa Đông Như Thế!Bài thơ Chạm ĐôngPhải nói rằng quả thật cảnh vật mùa đông rất lãng mạng và yên bình . Trải qua 3 tháng mùa Thu cây cối trơ trọi , Mùa đông đến mang theo gió và sương lạnh làm cho cảnh vật mang một vẻ huyền ảo và nên thơ . Nó đem đến cảm hứng cho rất nhiều nhà thơ sáng tác ra các bài thơ tình hay để mỗi khi ai đọc nó sẽ cảm thấy lòng ấm áp hơn khi nhớ về ai đó. Mùa đông sẽ càng đẹp hơn khi được người ta mang vào những vầng thơ, lời nhạc. Nếu bạn yêu thích mùa đông thì đừng bỏ qua những bài thơ về mùa đông buồn, chất chứa đầy tâm trạng dưới đến mang cho con người biết bao cảm xúc. Đó là lúc cái lạnh khẽ khàng len lỏi qua từng con phố, lùa vào cổ áo người đi đường. Đôi lứa nắm tay nhau, những cái ôm chặt hơn trên từng con phố. Đó là lúc lòng người dạt dào một thứ tình cảm khó tả. Mùa đông về khiến cho mọi người muốn xích lại gần nhau hơn. Mùa đông luôn mang lại rất niều cảm xúc đong đầy. xin giới thiệu hững bài thơ tình viết về mùa Đông Phố NhỏThành phố sáng nay bỗng trở gió nhé AnhEm giật mình ngỡ mùa Đông phố nhỏGóc ngày xưa có người hay đứng đóChờ mấy mùa thương nhớ biết bao nhiêuNgốc nghếch quá Anh nhỉ, chẳng dám nhận tình yêuChỉ ngại ngùng…thích thích nhau đôi chútMuốn nắm tay nhưng ngập ngừng…thành hụtMuốn nói gì mà lại cứ lặng imRa ngóng vào trông cái điện thoại nhiều đêmCứ chờ hoài chẳng một tin nhắn tớiMuốn nhắn một câu “học xong nói chuyện nha…em đợi”Nhưng lại thành “học bài đi…đồ lười”Xe em hỏng mỗi dịp lớp đi chơiLà giả vờ để được Anh chở đấyThế mà Anh chẳng biết ý gì vậy“Xe tôi không chở nặng…bà đi xe khác đi”Sao ngày cuối cùng vẫn chẳng nói được chi“Ê, tặng ông con gấu cử nhân đóThi cho tốt sau mới lấy được vợLười như ông cô nào thích nổi đâu”Bài thơ Đêm ĐôngMột chút gió đêm nay cho đủ rétNhững đường thơm thôi lá cũng đừng vàngỞ trên sao sáng để em sangĐôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mởHương của cỏ và độ nồng hơi thởSẽ lên cao làm lửa ở trong hồnNhư que diêm phải cháy những đầu hômCho sợi khói thản nhiên vào đôi mắtĐừng vội biết vì sao mà ngơ ngácKhi tôi về vầng trán cũng mưa bayĐừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tayKhi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiếtMùa đông tới làm sao em biếtNhững hàng cây trở gió đến lạnh lùngChắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giôngĐường đi học thênh thang loài mây rớtVà buồn tự ngàn xưa đâu đã hếtKhi vô tình gọi lại tuổi tên ngườiTuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phaiHồn vắng lặng mà nghe như đã khắpMột chút núi của bầu trời xa tắpSoi bóng về thềm cửa cũ màu xanhEm có nghe rất khẽ ở bên mìnhSương mới rụng về hồn lơ lửng cánhMột chút gió cho đêm nay vừa lạnhTôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đôngEm có nghe lửa ấm ở trong lòngHương lạ chết, và cây kia rũ thơ Một Chiều Mùa ĐôngChiều nay một chiều đôngNghe thèm giọt nắng hồngThèm một vòng tay ấmCho đời bớt mênh môngNgười ơi đông bên nớCó nhiều tuyết rơi khôngBên ni đông không tuyếtChỉ bão tuyết trong lòngNhớ về đông năm ấyTuyết trắng phủ đầy câyTrắng như màu áo cướiMôi mắt nhìn đắm sayRồi mùa đông lại sangCuộc tình lỡ, tan hoangTuyết vẫn trắng đầy lốiTrắng, như màu áo tangChiều nay một chiều đôngDù có giọt nắng hồngDù có vòng tay ấmVẫn nghe buồn mênh môngChiều nay, một chiều đông ..Bài thơ Mùa Đông Đã VềVừa đi qua những ngày mưa tầm tãVới biết bao hệ lụy khôn lườngChưa kịp bình tâm trở lại với đời thườngĐông đã đến đem theo cơn gió rétThương em gái trên đường khép népCó lẽ chưa quen thời tiết đã chuyển mùaÁo ấm quên mang mà gió rét cứ đẩy đưaEm gắng sức chạy xe trên đường phốThương những bà mẹ tảo tần ngoài ngõ nhỏVới gánh hàng rong sáng sớm đã chào mờiThương những người chị ở làng quê xa xôiTất bật với ruộng đồng chẳng nề hà giá lạnhVà còn nữa, những mảnh đời bất hạnhCơm chẳng đủ no, áo ấm chẳng đủ cheMà mới đầu mùa cơn gió đông vềCái lạnh mùa Đông còn trực chờ phía trướcChỉ mong sao đồng bào cả nướcCuộc sống khá dần lên, nghèo khổ sẽ di quaƯớc mong sao tất cả mọi nhàCơm áo đủ đầy đón mùa Đông đã Ngày Mùa ĐôngMùa đông rồi anh được nghỉ phép khôngGió lạnh thổi qua căn phòng giá buốtTrái sấu cuối mùa đêm qua rụng nốtMưa hồi chiều mái dột chẳng ai bếp nhỏ anh sửa những ngày hèMùa đông về chẳng thể nào bớt lạnhNhà thiếu anh nên vô cùng hiu quạnhEm cuộn mình đối diện với canh mùa này sao kéo dài lê thêNghe tiếng dế nỉ non khu vườn vắngNgồi lặng lẽ đếm giọt cà phê đắngKhoảng trống nào mà lại chẳng chông nhớ nào sâu như những ngày đông?Trăn trở buổi Đông vềThu đi đông đến quả là buồnNgõ phố chiều mưa nặng hạt hơnLạnh giá heo may trên lối cũVắng em giấc ngủ chẳng say nồngNặng lòng nỗi nhớ ngày xưa đóTrăn trở từng đêm mãi ngóng trôngNgày ấy em đi thu cũng khócĐông về gọi lại nhớ cùng mongEm ở phương xa hỏi có vềAnh chờ anh đợi ở trong quêThu đi đông lại đâu cần biếtChỉ bóng hình ai mãi khắc ghiMuôn thuở tàn thu đông sẽ tớiNgàn năm thương nhớ sẽ quay vềNay thu đã hết đông trở lạiĐừng để tình ta lạnh tái tê. STT tình yêuBài thơ Phố Mùa ĐôngMùa đông về ngang phốDịu dàng tóc em bayNhịp chiều buông tiếng thởTương tư mềm ngón tayĐếm bao ngày qua phốTóc gió buồn như mưaGiọt đông âm thầm vỡXô đời nhau cho vừaPhố vẫn nồng nàn phốEm vẫn nồng hương mơNghe chiều rơi nhung nhớBuông lòng theo dòng thơChân bước về cuối phốNgoái nhìn lại mùa hoaTàn đêm hồn bỡ ngỡNiệm khúc giữa nhạt thơ Mùa Đông Thương Nhớ!Tháng mười về mùa đông sắp đếnNơi Thiên đường em có lạnh không?Thiếu hơi ấm của chiếc chăn bôngTrên ấy hẳn, chỉ mây và gió!Cánh bằng lăng ép khô còn đóTừng theo anh biết mấy năm dàiVới thời gian tuy đã tàn phaiNhưng kỷ niệm vẫn hằn trong đấy!Đã cuối thu nên càng mơ thấyEm trở về, dáng nhỏ thương yêuÁo tím xinh tôn nét mỹ miềuBên anh âu yếm trong say ngày trước em hồng má thắmKhi hẹn hò nhau ở bến sôngTiết trời cũng chớm bước vào đôngAnh yêu quá, cô nàng Hoa Tím …Tháng mười về tim anh chết lịmVì người xưa đâu nữa mà mơCõi vĩnh hằng Hoa Tím bơ vơMong Chúa nhân từ thương em với!Để cho nàng trở về hạ giớiCùng người yêu .. đốt lửa đêm đông!Bài thơ Mùa Đông SangMới tháng mười đông đã đến rồi chăng?Sao cái rét đã về trên phố vắngMình thương nhau mấy mùa thu thầm lặngMấy độ heo may nghiêng nắng hắt qua thềmNay em về nơi phố cũ thân quenNơi dấu in bàn chân mình hò hẹnChiều nắng loang trên mặt hồ xao xuyếnChiếc lá nhẹ nhàng rơi xuống tiễn mùa thuĐông về rồi để ai cứ ngẩn ngơBông hồng thắm đang chờ người đến háiChút hương yêu cứ dịu dàng hoang hoảiTrong vườn tình nỗi nhớ mãi cuồng siEm cứ níu cho mùa thu mải mêVì sợ anh chưa kịp về nơi hẹn. Cap hay về du lịchMỗi độ trăng tròn nhẩm ngón tay em đếmMong đến ngày chim én báo xuân thơ Hoài Niệm Mùa ĐôngCó những chiều ta nhặt nắng vàng hanhGói thật kỹ để dành khi gió bấcCó những đêm tìm về miền ký ứcThấy lòng mình rạo rực nhớ mùa những hôm ngồi bên bếp lửa hồngHai trái tim đang hoà cùng nhịp đậpTa vẫn nghe cõi lòng ai thổn thứcNhư đợi chờ, như hối thúc tình buổi đến trường gặp nắng ban maiTa lại cùng ai ra sân sưởi ấmTuổi học trò tình thân luôn trong trắngChỉ nhìn nhau đâu dám nắm tay những chiều đông đốt rạ nướng khoaiMột củ bẻ đôi chia ai một nửaTiếng cười vang, má hồng như ngọn lửaÔi hồn nhiên một thuở tuổi học buổi qua sông gọi mãi con đòHai chúng ta co ro bên bãi míaPhà hơi ấm cho nhau sao thơm thếChuyến đò khuya che chở mối tình có phải đông đã vềEm có phải đông đã về gõ cửaThu đi rồi chẳng còn nữa heo mayCúc họa mi đang hé nụ từng ngàyDịu dàng nép gió mùa Đông Bắc đếnEm có phải đông đã về hoà quyệnMưa nhẹ nhàng vương mái tóc bay bayPhố xưa nâng gót nhỏ ngọc ngà nàyCả trời đất cũng dường như lắng đọngEm có phải đông đã về vang vọngKhắp phố phường văng vẳng tiếng hàng rongNụ cười tươi bên đôi má ửng hồngAi ngô nướng cùng nồi khoai nóng hổiEm có phải đông đã về ngang lốiĐầy ngọt ngào sưởi ấm cõi lòng aiĐem yêu thương thiêu đốt tiếng thở dàiĐàn buông phím ru nồng say luyến áiEm có phải đông đến từ xa ngáiVà nhẹ nhàng ngân khúc hát tình caMọi giấc mơ rồi cũng hoá nhạt nhòaĐông rót mật mùa yêu thương hạnh phúcEm có phải đông đã về đúng lúcỦ ấm lòng khỏi băng giá lẻ loiMọi khổ đau sân hận chốn biển đờiĐều tan chảy khi mùa đông chạm ngõGửi Người Hơi Ấm Mùa ĐôngĐông đã về nơi ấy lạnh không có phải chút bâng khuâng gợi cơn gió cũng quặn niềm trăn chiều nghiêng nghiêng đổ cuối chân đã về giăng lối nhỏ chơi sương sớm đằm mình trên thảm có nghe lời thì thầm của thật gần tiếng trao gửi yêu dương cầm loạn nhịp cứ vấn cúc nở tỏa mùi hương ngào nắng nhạt chưa kịp vàng đã Mười Hai xao xác tiếng đông ngõ hồn đưa ta đến vườn liễu rủ se se cơn gió níu chân nồng nàn hương đặc gửi người …Hơi ấm của mùa đông..!!!Có Một Mùa Đông Như Thế!Mùa đông này em không có anhNên cái rét cũng ngập ngừng chưa ghéĐông thương em một mình cô lẻBuông nắng nhạt vàng ủ ấm cả không gianMùa đông này em không có anhHoa sữa vấn vương giờ này còn níu lạiChỉ thoảng thôi đưa một mùi xa ngáiHoa sợ nồng nàn em sẽ nhớ anh hơnMùa đông này không có anh ở bênSáng mai sớm sương giăng đầy lối ngõƯớt đẫm lá khô thấm mềm gạch đỏSương chùng chình chia nỗi nhớ cùng emMùa đông này đêm dường như dài thêmBởi thao thức thời gian trôi chậm lạiBuộc nỗi nhớ vào đêm huyền hoang hoảiNỗi niềm dài cứ đan trải mênh mangMùa đông này em không có anhLời nhắc nhớ găm vào tim sâu thẳmSự thực đấy sao lòng chưa tin hẳnBởi vẫn mơ hồ một ngày mới bên anh!Bài thơ Chạm ĐôngThu đã tàn… thời tiết đã vào đôngĐâu còn nữa ánh hồng khi tắt nắngTa bất chợt thấy lòng bao trống vắngPhía trời xa sương trắng phủ non ngànThu ngày nào còn đó những chứa chanGiờ đông đã… lá vàng thêm xơ xácDẫu là biết tình kia như nốt nhạcLúc vọng vang lúc lạc đứt dây chùngBước lặng thầm trên phố thị chiều đôngNghe ồn ã mà lòng sao hoang vắngHàng cây cũng xác xơ cành tĩnh lặngPhố mặc trầm khi vắng bước chân quenTa bước đi trên phố đã lên đènChân rệu rã đan xen cùng xác láThu tàn tã đông về cô đơn quáGiữa muôn người mà giá buốt bơ vơThu đi rồi hàng cây đứng xác xơGiọt sương đọng ngẩn ngơ nhìn lá rũTrong hoang lạnh nhớ về mùa thu cũRồi đông qua có nụ biếc xuân về… Mỗi năm có bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Nhưng em thích nhất là mùa đông bắt đầu từ tháng mười đến tháng 12 trong đông thời tiết giá lạnh, có mưa phùn gió bấc. Cây cối khẳng khiu trơ trụi lá. Mùa đông có giấc ngủ ấm trong chăn. Mỗi buổi tối sau khi ăn cơm xong cả nhà lại quây quần bên bếp lửa để sưởi ấm. Ôi mùa đông tuy giá lạnh nhưng trong căn nhà vẫn đầy ắp tiếng cười đầm ấm của gia đình em. Viết một đoạn văn ngắn tả về mùa đông – Bài 2 Cái nắng êm dịu của mùa thu lặng lẽ trôi qua để nhường chỗ cho một khoảng trời âm u, nhiều mây, xám xịt, vắng bóng mặt trời của mùa đông đến. Mùa đông lạnh quá! Gió thổi vù vù kèm theo những cơn mưa dai dẳng không dứt làm nghiêng ngả cây cối. Nếu như cái nắng ôn hoà và cơn gió mát dịu của mùa xuân làm cây cối đâm chồi nảy lộc thì những cơn gió mùa đông như muốn giật từng nắm lá khiến cây xơ xác hẳn đi. Mưa tạt vào nhà khiến cho mọi người đóng cửa hết và họ rất ít ra ngoài vì trời lạnh và đường xá lầy lội vô cùng. Người người ai cũng chuẩn bị đồ ấm để chống chọi với mùa đông khắc nghiệt. Topics Bếp lửa cơn mưa gia đình gia đình em mùa đông mùa thu mùa xuân Bạn có từng một lần ngắm nhìn thành phố mình sống khi vào đông hay chưa? Bạn có bao giờ cảm nhận hơi lạnh thấm vào da thịt qua những cơn gió bấc hay chưa? Mùa đông, mùa của sự lạnh giá, của những cơn gió bấc mạnh mẽ khiến nhiều người e ngại. Nhưng cảnh vật vào đông cũng đẹp chẳng kém gì những mùa khác trong năm. Nó đẹp, đẹp theo cách của riêng nó. Sau đây là một số bài văn miêu tả mùa đông dành cho các bạn học sinh lớp 2. Mong rằng nó có thể giúp bạn phần nào trong việc tìm ý cho bài văn của mình và phần nào nhận ra được vẻ đẹp đặc biệt này. Mùa đông tuy lạnh nhưng lại được nhiều người yêu thích. Dưới đây là những bài văn mẫu tả mùa đông hay nhất BÀI VĂN TẢ MÙA ĐÔNG 1 Trong bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thì mùa đông là mùa mà em thích nhất. Đông về, bầu trời mờ ảo trong làn sương sớm, cảm giác như chỉ cần giơ tay lên là có thể chạm vào những đám mây, khí lạnh để lại làn hơi nước mỏng trên ô cửa kính. Cây cối mùa đông không xanh non mơn mởn như mùa xuân hay mùa hè mà chỉ trơ trụi những cành khô nhưng bên trong chúng lại là dòng nhựa sống mãnh liệt. Mùa đông về mang theo những cơn gió bấc thật lạnh, nắng đông cũng không ấm áp như nắng xuân hay chói chang như mùa hạ mà chỉ là những tia nắng yếu ớt hiếm hoi. Thi thoảng lại xuất hiện cơn mưa phùn chẳng đủ làm ướt áo ai, cũng chẳng khiến ai vội vã tránh đi. Nhiều người không thích mùa đông nhưng nó lại quan trọng lắm đấy. Không có đông về ấp ủ nhựa sống thì khi xuân đến, cây cối sẽ không thể đâm chồi nảy lộc, hoa không thể nở rộ ngát hương. Mỗi mùa đông, em đều thích được cùng bố mẹ và mọi người quây quần bên nhau, cùng chuẩn bị cho ngày Tết sắp đến. Em rất yêu mùa đông. BÀI VĂN TẢ MÙA ĐÔNG 2 Khi những đợt gió lạnh tràn về cũng là lúc mùa đông tới. Cây bàng bắt đầu chuyển lá sang màu đỏ sậm nổi bật, tô điểm cho cả một góc trời. Những chiếc lá chậm rãi lìa cành, kết thúc một cuộc đời cống hiến hết mình, để lại những cành cây trơ trụi khẳng khiu. Mùa đông đến, hoa cũng chẳng nở rộ như mùa xuân, chúng đều rủ nhau cùng khép cánh, giấu đi vẻ đẹp của mình để phô ra khi xuân về, chỉ còn lại vài loài hoa vẫn vươn mình ra giữa tiết trời giá rét. Đường phố ngập tràn màu sắc bởi những chiếc áo khoác của người đi đường. Ai cũng hối hả đi thật nhanh để sớm trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả, để cùng gia đình quây quần ấm cúng bên nhau. Mùa đông về, trời luôn tối rất nhanh, từng đợt gió lạnh khiến con người cũng lười biếng làm việc. Với em, em rất thích được nằm trong chăn bông thật dày nghe mẹ kể chuyện cổ tích khi ngoài kia là gió bấc đang thổi mạnh. Bởi vậy mùa đông dù lạnh nhưng em vẫn rất thích và mong đợi mỗi năm. BÀI VĂN TẢ MÙA ĐÔNG 3 Cái nắng êm dịu của mùa thu lặng lẽ trôi qua để nhường chỗ cho một khoảng trời âm u, nhiều mây, xám xịt, vắng bóng mặt trời của mùa đông đến. Mùa đông lạnh quá! Gió thổi vù vù kèm theo những cơn mưa dai dẳng không dứt làm nghiêng ngả cây cối. Nếu như cái nắng ôn hoà và cơn gió mát dịu của mùa xuân làm cây cối đâm chồi nảy lộc thì những cơn gió mùa đông như muốn giật từng nắm lá khiến cây xơ xác hẳn đi. Mưa tạt vào nhà khiến cho mọi người đóng cửa hết và họ rất ít ra ngoài vì trời lạnh và đường xá lầy lội vô cùng. Người người ai cũng chuẩn bị đồ ấm để chống chọi với mùa đông khắc nghiệt. BÀI VĂN TẢ MÙA ĐÔNG 4 Mùa đông, gió mùa đông bắc tràn về cùng với cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng vắng vẻ hơn thường lệ. Buổi sáng, Mặt Trời lười biếng vẫn còn đang ngủ, không chịu dậy để ban phát những tia nắng ấm áp cho cỏ cây hoa lá. Ra đường, cụ già, trẻ em và cả các thanh niên sung sốc… tất cả đều mặc những chiếc áo len, áo khoác dày, quàng khăn, đội mũ sùm sụp để có thể làm giảm đi cái rét cắt da cắt thịt. Hai hàng bàng ven đường đã trút bỏ bộ cánh già cỗi từ lâu, chỉ còn trơ lại những chiếc cành khẳng khiu nhẫn nại chịu đựng giá rét. Bên đường, hàng phở tấp nập người ra vào, cô bán hàng làm luôn tay, nào lấy bánh, nào chan nước… trông có vẻ rất vui vì bán hàng chạy, các bát phở nóng hổi bốc hơi nghi ngút chờ đợi mọi người thưởng thức. Ai ra về cũng đều rất hài lòng vì được phục vụ chu đáo. Dường như họ đã tạm quên đi cái lạnh giá của mùa đông. Sưu tầm Tả cảnh mùa đông – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Bình Phước Thường thì một năm có bốn mùa, đó là quy luật tự nhiên mà chắc chắn sẽ không ai có thể thay đổi được. Mỗi mùa dều có đặc diểm riêng biệt không giống nhau như mùa xuân mát mẻ muôn hoa khoe sắc thắm. Mùa hè là mùa của nhửng bông hoa phượng vĩ, bằng lăng- mùa học sinh tạm biệt mái trường. Mùa thu dưới ánh trăng huyền ảo chúng em có thể rước đèn họp bạn. Nhưng có lẽ mùa đông là đặc biệt nhất vì cái lạnh buốt, gió bấc và mưa phùn. Bây giờ đang là mùa đông và là ngày lạnh nhất trong năm. Nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp mà em không muốn giậy vì lẽ trời quá lạnh, từ trong phòng có thể nghe thấy tiêng gió rít từng cơn. Ra khỏi phòng sương mù giày đặc, bầu trời âm u. Lác đác vài chiếc lá vàng đang rơi xuống cùng với những hạt mưa tinh nghịch. Cây cối khẳng khiu trơ trọi như đang cố gắng chống lại sức mạnh của thiên nhiên. Ngoài đường loáng thoáng vài bóng người trong những bộ quần áo bông ấm áp và khoác ngoài là chiếc áo mưa. Hôm nay học sinh ở các trường cũng đã được nghỉ học. Cảnh ao hồ trầm mặc hơi nước bốc lên tạo cảm giác lạnh lẽo, nước buốt cắt da, cắt thịt. giờ đay nơi duy nhất em nghĩ đến đó là nhà bếp, ánh lửa bập bùng gợi nên vẻ ấm áp. Lúc ngày cả nhà đang ngồi trò truyện, còn mẹ đang tất bật chuẩn bị bữa sáng cho gia đình. Đã quá trưa mà mặt trời vẫn không ló mặt. Dến sáu giờ tối thì ánh sáng nhường lại cho màn đêm yên tĩnh, chỉ có mùa đông mới có hiện tượng ngày ngắn đêm dài như vậy. Bàu trời lúc này âm u, ít sao và nhiều sương mù hơn ban sáng. Mưa phùn lất phấn tạt qua. Ánh đèn đã tắt hẳn bầu không khí trở nên tĩnh mịch hơn, chỉ còn tiếng chó sủa từ xa vang vọng lại. Em rất thích mùa đông vì có thể ngôi bên ánh lửa bập bùng. Được nhìn cảnh vật như khác lạ. Mọi người bảo mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm nhưng được sông trong ngôi nhà ấm áp tình yêu thương thì em có thẻ nói mùa đông không lạnh. Mùa đông, gió mùa đông bắc tràn về cùng với cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng vắng vẻ hơn thường lệ. Buổi sáng, Mặt Trời lười biếng vẫn còn đang ngủ, không chịu dậy để ban phát những tia nắng ấm áp cho cỏ cây hoa lá. Mùa đông, gió mùa đông bắc tràn về cùng với cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng vắng vẻ hơn thường lệ. Buổi sáng, Mặt Trời lười biếng vẫn còn đang ngủ, không chịu dậy để ban phát những tia nắng ấm áp cho cỏ cây hoa lá. Ra đường, cụ già, trẻ em và cả các thanh niên sung sốc… tất cả đều mặc những chiếc áo len, áo khoác dày, quàng khăn, đội mũ sùm sụp để có thể làm giảm đi cái rét cắt da cắt thịt. Hai hàng bàng ven đường đã trút bỏ bộ cánh già cỗi từ lâu, chỉ còn trơ lại những chiếc cành khẳng khiu nhẫn nại chịu đựng giá rét. Bên đường, hàng phở tấp nập người ra vào, cô bán hàng làm luôn tay, nào lấy bánh, nào chan nước… trông có vẻ rất vui vì bán hàng chạy, các bát phở nóng hổi bốc hơi nghi ngút chờ đợi mọi người thưởng thức. Ai ra về cũng đều rất hài lòng vì được phục vụ chu đáo. Dường như họ đã tạm quên đi cái lạnh giá của mùa đông. Tả cảnh mùa đông – Bài làm 3 Nhắc đến hai tiếng mùa đông, ai cũng cảm nhận ngay cái giá lạnh. Nhưng đối với tôi, mùa đông là mùa tuyệt vời nhất. Nhờ có mùa đông mà ta biết đến cảm giác ấm áp và niềm vui. Buổi sáng mùa đông tuy ảm đảm và lặng yên nhưng đã mang đến cho tôi cảm giác ấp áp đến lạ lùng. Một buổi sáng mùa đông lạnh giá, tôi lấy hết can đảm lật tung chăn ra và bật dậy và một mình đi dạo quanh khu phố. Không gian sao mà yên tĩnh đến thế. Khu chợ ồn ào lúc này còn chưa có người bán hàng. Từng cơn gió hun hút lạnh lùng thổi tới. Bầu trời âm u, nằng nặng. Mấy bác bàng phong độ, to khỏe là thế mà giờ đây đã không còn một chiếc lá nào nhưng các bác vẫn giương cao những cánh tay già nua, trơ trọi của mình lên nền trời như để chống chọi quyết liệt lại với thiên nhiên khắc nghiệt. Các nàng hoa ủ rũ, buồn rầu, xấu xí và nhợt nhạt. Không còn tiếng chim hót, tiếng gà gáy hay tiếng chó sủa nữa. Tất cả vẫn đang chìm trong giấc ngủ đêm đông. Mặt hồ nhỏ phẳng lặng đến kì lạ, không một chú cá nào ngóc lên tìm mồi, cũng chẳng thấy bóng dáng bác rùa nào trên chiếc bè nhỏ giữa hồ. Mùa đông, chẳng ai muốn ra đường vào giờ này. Không thấy cụ già nào đi dạo, cũng chẳng thấy người nào tập thể dục ngoài công viên. Tôi mong trời mau sáng để mặt trời lên chiếu rọi xuống dù là một vài tia nắng yếu ớt để đem lại ấm áp và sức sống cho khung cảnh nơi đây. Đó là một sáng mùa đông như bao sáng mùa đông khác. Trong khung cảnh buồn tẻ, trống vắng và lạnh lẽo, ta chợt thấy quý trọng hạt nắng, quý trọng những gì ấm áp. Mùa đông cho ta cái cảm giác như thể cuộc một con người sẽ có lúc buồn, lúc vui, lúc đau khổ nhưng cũng có lúc tràn đầy niềm tin và hi vọng. Chính vì thế mà dù mùa đông đem đến giá rét và mưa phùng, tôi vẫn rất yêu quý mùa đông. Tả cảnh mùa đông – Bài làm 4 Cứ bắt đầu vào tầm tháng 11 trở ra, thời tiết ngày càng xấu đi. Không khí ngày càng lạnh và giá hơn. Những cơn gió mùa đông bắc kéo về khiến cho nhiệt độ ngày càng giảm xuống và còn có cả những trận mưa giá khiến ai ai cùng đều ngại khi phải rời chiếc chăn ấm áp hay rời khỏi ngôi nhà của mình để đi ra ngoài. Mùa đông, nếu trời không mưa thì cả bầu trời cũng không được rực rỡ như những ngày hè chói chang ánh nắng mà thay vào đó, mùa đông lại đem đến một bầu trời xám xịt, không cảnh lúc nào cũng ảm đạm. Những đám mây trên bây trời tưởng chững không muốn thay áo mà cứ mang mãi một màu xám trắng. Ông mặt trời chắc vì thời tiết lạnh giá quá mà cũng chẳng buồn xuất hiện. Hàng cây thì không có sức sống, cành nào cũng khẳng khiu. Chỉ cần một cơn gió lạnh thổi qua, những chiếc lá vàng còn sót lại bắt đầu rơi xuống làm cho khung cảnh càng trở nên buồn hơn. Mùa đông như một bức tranh thiếu màu sắc khi chỉ có hai gam màu xám trắng làm chủ đạo. Nhìn từ xa, mọi vật như đang được bao phủ bảo một lớp sương mù làm cho khung cảnh trở nên mờ ảo. Những người gánh hàng rong, những gánh hàng hoa cứ như đi lạc vào một thế giới khác khi đi trong làn sương trắng mờ ảo đó. Ấy là còn may khi mùa đông không có những cơn mưa phùn. Trời mà mưa phùn thì còn ảm đạm và buồn hơn rất nhiều. Mưa phùn không giống như những cơn mưa rào vội đến, vội đi hay những cơn mưa bóng mây. Mưa phùn là loại mưa nhỏ, nhưng cứ mưa mãi, không biết bao giờ mới tạnh. Nếu chỉ nhìn sơ qua, mọi người sẽ nghĩ mưa này sẽ không ướt áo, nhưng không, mưa phùn có thể làm ướt cả người nếu đi trong mưa ấy. Khi mưa, những hàng cây dù đã nằm im đìm để chờ mùa xuân tới – mùa để cây có thể đâm chồi, này lộc thì mưa phùn lại làm cho những hàng liễu, rặng xà cừ thêm phần ủ rũ, mặc cho mưa muốn là gì, mặc cho gió cứ rít, những hàng cây vẫn ở đó, im lìm không buồn đung đưa. Mưa xuống cũng làm đường phố trở nên vắng vẻ. Vắng vẻ đâu chỉ vì mưa mà còn vì cái giá rét cực độ khiến cho con người ta, nếu ai có việc thì mói ra ngoài, nếu không sẽ chẳng có ai buồn ra đường vào cái ngày mưa phùn gió bấc như thế. Trên đường phố, dọc bờ hồ chỉ có lác đác người qua lại. Không phải họ thích trời mưa hay họ thích mùa đông mà họ đều phải ra đường để kiếm sống, để mưu sinh. Còn những người đi xe máy thì ai nấy cũng đều mặc áo cao, rồi mũ, rồi khăn len trùm kín và chỉ để lộ ra ra 2 con mắt như để hạn chế tối đa cái rét cắt da cắt thịt có thể len lỏi vào trong cơ thể. Mưa phùn cũng khiến cho những khu vui chơi giải trí sôi động, náo nhiệt vào những ngày hè, nay cũng nắm im lìm, không một tiếng động. Mưa đến, gió mùa về khiến cho không khí hay con người cũng cảm giác ngại ngần hơn với thiên nhiên. Nhưng đâu phải ai cũng vậy, cũng có nhiều người, họ thích cái cảm giác lạnh giá, họ thích tận hưởng cái cảnh sắc thiên nhiên chỉ riêng có ở mùa đông mà không bị pha lẫn bởi bất kỳ một mùa nào khác. Mùa đông, mùa mưa phùn cũng có những nét riêng biệt, nét yêu kiều vốn có của nó, nhưng đó là cảm nhận riêng của mỗi người bởi ai có thể ngăn cấm tình yêu của mình đối với cảnh sắc và tình yêu dành cho thiên nhiên, cho đất nước? Topics Cảm nhận cơn mưa con người Đất nước học sinh khu phố mùa đông niềm tin phượng vĩ tả cảnh Tả cảnh mùa đông tập thể tập thể dục văn miêu tả

tả về mùa đông