sống lại có anh bên em là đủ

Hướng dẫn viết đoạn văn bằng tiếng anh về nơi mình sống trong bài unit 2 (city life) dành cho các em học sinh lớp 9 tham khảo. Chọn lớp Thi THPT quốc gia Kỳ Thi Vào Lớp 10 Lớp 12 Lớp 11 Lớp 10 Lớp 9 Lớp 8 Lớp 7 Lớp 6 Lớp 5 Lớp 4 Lớp 3 Lớp 2 Lớp 1 Truyện Sống Lại Có Anh Bên Em Là Đủ Chương 85: Chương 71 Chương cuối. Trọn đời trọn kiếp một đôi người. /86 Chương Sau Chương Tiếp Khi đến giờ giao thừa, Tô Nhiên nhận được cuộc điện thoại vượt đại dương của mẹ Triệu Xuân, cuối cùng cô quyết định mang theo Thỏ Thỏ về nước. Nếu anh yêu em, sẽ không có 1 cô gái nào bên cạnh anh đủ sức khiến em bị tổn thương. 54. Có đôi lúc muốn khóc lớn, bởi vì quá tủi thân. Có đôi khi muốn phát điên bởi vì quá chán nản. Có những khi muốn trong lòng bình yên. Cần lắm một bờ vai lúc này thôi. 55. Trong tập 25 Ga-ra hạnh phúc, Khải ( Bảo Anh) đã hợp tác với phía công an để bắt lão Phi (NSƯT Tạ Minh Thảo). Bị Khải "xỏ mũi", lão Phi chĩa súng bắn Khải trọng thương. Trong giây phút gục ngã, Khải mơ thấy Trung, Vân, Sơn Ca và các anh em trong ga-ra. Ai cũng gào khóc gọi Khải tỉnh dậy, không được bỏ rơi anh em. Khải được anh em gọi về từ cửa tử Lúc đó, anh chỉ là một bại tướng cụt chân, lê tấm thân tàn trên đôi nạng gỗ. Và nếu em cón đủ can đảm sống những ngày còn lại với anh thì thế nào em cũng sẽ phải ngượng ngùng khi bước ra ngoài đi dạo bên cạnh một người yêu tật nguyền, chai đá như anh. Site De Rencontre Payer Par Telephone. 45 [Hiện đại – Trùng sinh] Sống lại, có anh bên em là đủ – Liễu Như An – ĐiểmĐang tải Player đọc truyện … Tốc độ đọc truyện Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện Chương 1 Sống lại, trở lại năm 12 tuổi. . . Tô Nhiên vừa mới nhận được bằng tốt nghiệp đại học N, tâm trạng vô cùng tốt đi trên đường lớn, đại học N mặc dù không phải là trường đại học tốt nhất tỉnh Chiết Giang, nhưng cũng là một trong những trường trọng điểm, mà nói thế nào cô cũng là một sinh viên mới tốt nghiệp, muốn tìm một công việc bình thường cũng không phải là việc gì quá khó khăn. Hơn nữa cô căn bản cũng không cần tìm việc làm, bởi bạn trai cô Tần trạch, đã sớm giúp cô thu xếp rồi, muốn cô trở về làm cô giáo dạy Ngữ Văn ở một trường phổ thông trọng điểm. Nghĩ đến Tần trạch, trên môi Tô Nhiên lại khẽ mỉm cười. Anh, tuyệt đối là một người ngốc nghếch không hơn không kém. Nhớ năm đó anh theo đuổi cô, bị cô tàn nhẫn từ chối ba lần, vậy mà anh vẫn ngây ngô không từ bỏ. Mỗi một lần đều vì cô mà bị thương đầy mình, sau khi gặp lại anh, anh vẫn như ánh sáng mặt trời, mỉm cười một cách tự nhiên. Vì vậy cô lại thở phào một cách nhẹ nhõm, vỗ ngực nói, cũng may, anh không suy sụp tinh thần, nếu không tội lỗi cô rất lớn. Sau bạn của anh nói cho cô biết, cô mới biết rõ mọi việc, nụ cười của anh thật ra đều là giả vờ, vì không muốn cô thấy lo lắng, không phải thấy áy náy. Giây phút hiểu rõ mọi chuyện đó, trong lòng của cô tràn ngập đau đớn nhưng cũng rất ngọt ngào. Lần đầu tiên anh tỏ tình là vào năm lớp mười. Cô không thích anh, bời vì cô cảm thấy anh ngốc nghếch, lại không đẹp trai, vì vậy cô từ chối thẳng thừng, anh vuốt vuốt mái tóc, cười ha hả nói “Chúng ta vẫn là bạn bé chứ.” Sau đó bước chân “Nhẹ nhàng” bước đi. Sau này, cô mới hiểu được, thật ra bước chân của anh không phải nhẹ nhàng mà là trống rỗng. Bạn của anh nói, sau khi anh trở về, liều mạng ở trong phòng thức khuya dậy sớm không nói không rằng đọc sách một tháng, thành tích học tập của anh nhảy vọt lên đứng đầu cả lớp, đứng thứ hai toàn trường mới ngừng lại. Lần thứ hai anh tỏ tình là sau khi kết thúc kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông. Cô nhìn thấy anh cao hơn, trên gương mặt hơi đen của anh có đôi mắt đen sáng ngời, có chút thất thần, ma xui quỷ khiến như thế nào cô lại gật đầu đồng ý. Nhưng mà sau khi quen nhau, Tô Nhiên cảm thấy không được tự nhiên, đột nhiên trong cuộc sống lại thêm một người, bản thân lại thêm một việc để quan tâm, một người cần để nhớ, không khiến cô cảm thấy ngọt ngào, mà trái lại có cảm giác nó như một loại gánh nặng. Vì thế, một tuần sau cô đề nghị chia tay. Sắc mặt của anh trở nên trắng bệch, nhưng mà trên mặt vẫn mỉm cười, rất lâu sau mới nói “Không có việc gì, nếu không phải là người yêu, chúng ta vẫn là bạn bè.” Bạn của anh nói nói, từ lần đó về sau, anh ngày đêm không ngừng chơi trò chơi, tam quốc, ma thú, ….lúc nào anh cũng là người đánh được boss lớn cuối cùng, anh đã trở thành một người nổi tiếng trong dưới game. Nhưng mà, anh cũng gầy đi mất 10kg, mắt cũng cận nặng 2 độ, cuối cùng bị cảm phát sốt một tuần sau mới khôi phục bình thường. Lần thứ ba, nói chính xác, thật ra là Tô Nhiên đưa ra đề nghị quay lại. Vì lần đó, Tô Nhiên đi tìm việc làm thêm nhưng bị người ta lừa mất 1000 đồng, sau đó lên xe buýt lại bị người ta móc ví, đó là kỳ nghỉ hè năm nhất đại học lên năm hai. Lúc ấy, Tô Nhiên khóc hết nước mắt, Tần Trạch lặn lội từ thành phố chỗ anh đang sống đến tận thành phố cô học để an ủi cô, lại còn đưa cô về nhà. Sau đó, Tô Nhiên bị anh làm cho cảm động, nói “Nếu không, chúng ta có thể thử quay lại nhé?” Tần Trạch vui mừng như điên. Nhưng một tháng sau, người trong nhà Tô Nhiên phát hiện ra mọi chuyện, nghiêm khắc phản đối Tô Nhiên yêu đương trong Đại Học, tư tưởng của gia đình cô khá bảo thủ, cảm thấy con gái nên học xong đại học, có công việc ổn định, sau đó tìm một người đàn ông để gả đi, như vậy mới hợp lý. Khi còn học đại học thì tuyệt đối không cho phép có bạn trai, chứ đừng nói đến là một người bạn trai có gia cảnh không tốt, vẻ ngoài cũng không được dễ nhìn. Tô Nhiên khóc, cô không có dũng khí đứng trước mặt Tần Trach để nói, vì vậy chỉ viết một bức thư, đưa cho Tần trạch, để cho anh sau khi trở về đọc. Một tuần lễ trôi qua, rồi 2 tuần, cho đến ngày thứ bảy tuần thứ 3, Tần Trạch thân thể vô cùng tiều tụy xuất hiện trước cửa phòng ngủ của Tô Nhiên, ôm chặt lấy Tô Nhiên, chỉ hận không đem Tô Nhiên nhét vào trong ngực được, hơi thở nóng rực của anh phun bên tai Tô Nhiên, giọng nói khàn khàn lại có một chút bá đạo, lại có chút yếu ớt “Tô Nhiên, đây là lần thứ ba, anh, không muốn buông tay.” “Em, cũng sẽ không buông tay!” “Tô Nhiên, tin tưởng anh.. .. .. anh nhất định sẽ cố gắng cho em một cuộc sống hạnh phúc.” Sau khi nghe câu nói này của Tần Trạch, lòng Tô Nhiên bỗng mềm nhũn, nước mắt không kềm được mà tuôn rơi, cô mệt mỏi tựa vào lòng Tần Trạch gật đầu, khẽ thở dài nói “Tần Trạch, em tin anh.” Sau đó, Tần Trạch yên tâm mà hôn mê. Bạn của anh nói lần này thật sự Tô Nhiên hơi quá đáng, cô cho anh hi vọng ngọt ngào, rồi lại vô tình phá nát, lúc này lòng anh đã thật sự bị tổn thương, ba tuần kia, cả ngày anh đều nằm trên giường nửa sống nửa chết. Ăn cơm, bọn họ nhìn chằm chằm bắt anh ăn xong, nhưng sau đó anh ói ra hết toàn bộ. Bài tập, nhìn anh viết rất hăng say, lại phát hiện anh toàn bộ chỉ viết một chữ, Nhiên. Bạn của anh nổi giận “Cô gái này, có gì tốt để cho cậu vì cô ta mà hành hạ bản thân ra bộ dáng như thế này! Cậu thích cô ta 7 năm, cô ta thích cậu bao lâu! Tần Trạch, cậu tỉnh lại ngay cho tớ, cô ta không xứng đáng để được cậu yêu, cô ta là một cô gái có ý nghĩ không vững vàng, không thể yêu cậu được đâu, cậu có cho cô ta nhiều hơn nữa, cô ta cũng không nghĩ cậu là người tốt. Tần Trạch, trên đời này thiếu gì phụ nữ, người suất sắc như cậu, tại sao lại phải yêu thầm một bông hoa!” Tần Trạch vốn đang nửa sống nửa chết nhưng sau khi nghe thấy những lời này bỗng nhiên đùng đùng nổi giận tung một đấm vào mặt người bạn ấy “Cậu! Không được nói xấu cô ấy!” Bạn anh nói, hai người là anh em từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, quan hệ của cả hai cực kỳ tốt, bình thường nếu một người có canh uống ….tuyệt đối sẽ không để người còn lại bị đói. Vậy mà lần đầu tiên anh đánh người anh em của mình lại là, vì cô. Tô Nhiên nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên một lực rất lớn đâm sầm vào cô khiến cô bay lên trời, toàn thân đau nhức làm cô không kịp kêu lên, bên tai mơ hồ nghe được âm thanh lo lắng suốt ruột vang lên “Cô gái, cẩn thận ——” Một tiếng phanh xe hết sức chói tai vang lên hòa vào tiếng hét sợ hãi của những ngươi xung quanh, sau đó trước mặt cô tối sầm lại, cô hôn mê. “Bạn học, bạn học…” Tô Nhiên dùng sức mở to mắt, cố gắng tỉnh lại. Dựa vào nghị lực kiên cường, Tô Nhiên mở mắt, quan sát bốn phía, hình như là phòng làm việc, Tô Nhiên đang tựa trên ghế sa lon, đối diện là hai cái bàn làm việc kiểu cũ đặt sát vào nhau, trông rất giống văn phòng làm việc của giáo viên ở trường học. Tô Nhiên cảm thấy có chút hỗn loạn, tình huống hiện tại là tình huống gì vậy, cô hình như là bị xe đụng mà, tại sao lại không ở trong bệnh viện, mà lại ở đây, chẳng lẽ là được một giáo viên cứu? ? Trên vách tường trước mặt có một chiếc gương màu lam rất lớn, Tô Nhiên muốn nhìn thử xem rốt cuộc lúc này mình đã thê thảm đến mức nào.. Trong gương không có bóng dáng của Tô Nhiên, chỉ có cô gái nhỏ tóc ngắn khoảng 12 tuổi. Tóc được tết đuôi sam chia hai bên, mái tóc ở trên trán rối tung lên, ánh mắt sáng ngời, không có mắt kiếng, nhưng vẫn nhìn thấy rõ ràng. Tô Nhiên, ngón tay run run chỉ bản thân mình trong gương —— Hàaa…! mình trẻ lại rồi. Cô khó có thể tin. Vì vậy từ từ chuyển động tay phải, trong gương bản thu nhỏ của Tô nhiên cũng chầm chậm chuyển động tay phải.. .. . . Tô Nhiên hung hăng mình bấm một cái, đau ——! Mình sống lại! Cô sờ sờ mặt của mình, sờ sờ tay của mình, rốt cuộc xác định, mình là một người sống sờ sờ, mà không phải là một giấc mơ. Xem ra, không biết bản thân đụng phải “vận cứt chó” gì, Tô Nhiên ban đầu hơi hoảng sợ nhưng dần dần lại trở nên mừng như điên. Nếu cô có thể sống lại một lần nữa, cô sẽ chín chắn hơn so với trước đây, như vậy cô sẽ yêu thương và trân trọng người kiếp trước đã yêu cô. Sau đó, cô sẽ giúp đỡ gia đình có cuộc sống tốt hơn, ít nhất muốn gia đình mình ấm no hơn kiếp trước trở thành một gia đình khá. Trong lúc Tô Nhiên đang mơ giấc mộng tương lai thật đẹp thì, cửa mở ra, một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi đeo kính mặc áo choàng trắng đi vào. “Tỉnh rồi sao? Cảm thấy thế nào?” “Rất tốt ạ.” Ông ấy kiểm tra mí mắt của Tô Nhiên rồi trách mắng với giọng điệu có chút không hài lòng “Xem ra không còn gì đáng ngại nữa, cô bé cũng thật là, giảm cân cái gì chứ? Mấy ngày này không ăn cơm đầy đủ có phải không? Hôm nay nhiệt độ lại cao, không cảm nắng mới là lạ.” Giảm cân, Tô Nhiên như bị sét đánh, thì ra khi mình còn bé, đã có suy nghĩ tiên tiến như vậy, bản thân được mấy cân thịt, vậy mà lại nghĩ đến chuyện giảm cân! “Được rồi, nhanh về phòng học đi, hôm nay hôm nay ngày đầu tiên học sinh mới đi học, em đã gây ra chuyện lớn như vậy.” Thầy giáo kia có chút bực mình vẫy tay đuổi Tô Nhiên đi. Năm nhất trung học! ~ lớp 7 ở VN Một từ ngữ thật đẹp, Tô Nhiên mỉm cười. Anh và cô quen nhau không phải ở năm nhất trung học sao? Cô cố gắng lục lọi phần trí nhớ còn sót lại, từ đến lớp 4 năm thứ nhất, rồi đưa mắt nhìn đến vị trí ngồi của cô, cô nhìn xung quanh, đột nhiên cô trông thấy một cậu bé mặc áo sơ mi màu trắng, một cậu bé u buồn nhưng luôn sạch sẽ. Là Cậu ta, chính là cậu bé cô đã từng mến. Trong lòng Tô Nhiên bình tĩnh như nước, cô lôi kéo quai đeo cặp của mình, khẽ mỉm cười, bản thân mình đã ngần này tuổi, nếu với một cậu bé mà vẫn động tâm thì đúng là càng lớn càng trẻ lại. Cô chậm rãi đi lướt qua, khi đi ngang qua mấy bạn học nam, cậu bé kia đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua Tô Nhiên. Tô Nhiên nhìn vào ánh mắt trong sáng có chút u buồn của cậu bé kia chỉ khẽ mỉm cười rồi bước đi. Cả đời này, cô không muốn dính dáng vào người nổi tiếng của trường học, càng không muốn dính vào bạch mã hoàng tử ở trong lớp, cô chỉ muốn trông nom tốt chàng ngốc của mình mà thôi. Kiếp trước, khi còn học trung học, cô còn rất ngây thơ, không biết khi còn học trung học mới là mới gian quý giá nhất, cho nên kiếp này, cô phải từ từ hưởng thụ lại cơ hội khó có thể có lại một lần nữa. Từ từ nhìn anh càng ngày càng trở nên xuất sắc, trở nên giỏi nhất. Tô Nhiên chớp mắt mấy cái, ngồi ở trong phòng học của năm nhất trung học này, nhìn mọi thứ xung quanh mọi người dường như đều rất thân quen, làm lòng cô đột nhiên dâng trào cảm xúc, không ngờ, buổi tối hôm cô tốt nghiệp đại học, ra ngoài chúc mừng cùng bạn bè khi trở về không cẩn thận bị xe đụng phải, lại có thể đem cô quay ngược thời gian trở về 10 năm trước, hôm nay là ngày đầu tiên bước vào trường trung học, cũng chính là ngày 2, tháng 9, năm 2001. Nhìn các học sinh lần lượt đi vào phòng học, ánh mắt Tô Nhiên đưa mắt nhìn khắp phòng học bắt đầu tìm kiếm một người. Ánh mắt tìm kiếm trong đám người rất lâu, rốt cuộc cô cùng nhìn thấy một cậu bé gầy teo, đi vào trong tầm mắt cô. Da của cậu bé ngăm đen, gương mặt trung bình, trừ ánh mắt và lông mày đặc biệt xinh đẹp thì những thứ còn lại đều bình thường. Cậu bé kia mặc một chiếc áo sơ mi trắng đã bị tẩy cho ố vàng và chiếc quần bò rộng thùng thình, đem toàn bộ thân hình của cậu ôm trọn nổi bật lên thân thể gầy teo. Khóe mắt Tô Nhiên có chút ươn ướt, cô cắn môi tự nói với lòng mình “Ông trời cho cô cơ hội sống lại một lần nữa, cô tuyệt đối sẽ không lãng phí. Kiếp trước anh nuông chiều cô, yêu cô, đã từng cho cô một cuộc sống hạnh phúc, Tần trạch, kiếp trước những quan tâm chăm sóc và yêu thương anh dành cho cô, cô chưa kịp trả lại, cô đã xảy ra tai nạn, cho nên kiếp này, đến lượt cô yêu thương anh thật nhiều. Đã sửa bởi Tịnh Du lúc 11 45, lần sửa thứ 2 . Sớm vào giờ tự học, Tô Nhiên nhìn cuốn sách tiếng Anh trong tay, vỗ ngực liên trước, Anh ngữ của cô rất kém, mỗi lần đều kéo kết quả thi của cô lùi về phía sau, sau khi lên đại học, tiếng anh cấp bốn lúc cô sắp tốt nghiệp ra trường mới qua được, đau lòng. Cô, thề, lần này, bản thân phải rèn luyện từ lúc còn nhỏ, cố gắng học thật giỏi Tiếng đến Anh ngữ không tốt còn có một người, đó chính là Tần Trạch là một điển hình của nam sinh khoa học tự nhiên, toán lý hóa môn nào cũng xuất sắc, Ngữ văn thì miễn cưỡng vượt qua, chỉ có Anh văn là thê thảm, cô nhớ trước kia, cô và anh thường xuyên được "mời" vào văn phòng chăm sóc đặc biệt, tiếc là... dù hai người vẫn không có cách nào tiến bộCô quyết định bản thân phải tự giám sát quá trình học tập Anh ngữ của anh, tốt nhất là mua một máy mp3, sau này mỗi lúc nghỉ trưa có thể ngồi cùng anh luyện nghe Anh ngữ, học tiếng Anh là phải kết hợp vừa nghe vừa nữa, thân thể Tần Trạch rất gầy yếu. Từ năm anh học tiểu học, ba anh quanh năm ở ngoài, trong nhà chỉ còn anh và mẹ. Mà quan hệ giữa nhà anh và ông bà nội không được tốt lắm. di»ễn♡đàn♡lê♡quý♡đ»ôn. Cô nhớ mãi đến những năm anh học phổ thông, tình hình mới được cải thiện. Lúc đó ba anh trở về, biết vợ và con trai mình sống không được tốt giận đến tím mặt. Khi ông đi, ông đã dặn dò cẩn thận, nhờ ba mẹ mình chăm sóc vợ con hộ ông. Nhưng không ngờ,cha mẹ ông đã nói dối mọi chuyện rằng vợ con ông ở nhà đều khỏe, mà tiền bạc hàng năm ông gửi về đều giấu hết, đã giấu thì thôi đi, cha của ông còn đem tiền đó cho một người con khác của mình nữa, thật mẹ nó là không phải người hại cậu bé Tần Trạch gầy như da bọc xương, còn mẹ của anh phải làm mỗi ngày ba công việc, mệt sống mệt chết, cũng không được bao nhiêu tiền. Ba của Tần Trach trong cơn tức giận đã quyết định cắt đứt quan hệ với ông bà nội, sau đó cả nhà anh mới sống qua những ngày tháng yên khi nhớ đến chuyện này, Tô Nhiên đều đau quyết định, nhất định phải nuôi Tần Trạch ăn uống đầy đủ, nhất là lúc đang học trung học ở vào độ tuổi ăn tuổi lớn, thiếu ăn, nên không thể nào cao lên được, điều này là điều Tần Trạch tiếc nuối nhất sau khi lớn lên, anh cao chưa đến 1m75 rồi, vậy thì bắt đầu bằng việc cho anh uống sữa lúc, Tô Nhiên miên man suy nghĩ, buổi tự học nháy mắt trôi qua. Các học sinh bắt đầu tụm năm tụm ba trò chuyện, lúc này các cô cậu bé vẫn còn nhỏ, chưa biết tình cảm là gì, nên nam nữ trò chuyện vẫn còn rất thoải mái. Nếu thêm một năm nữa, đến lớp 8, lớp 9, khi đó các nữ sinh mới chuyển sang giai đoạn "rụt rè e thẹn" mà ít thân thiết với các bạn nam Nhiên vốn là một người đã trưởng thành nên dĩ nhiên chẳng còn cái cảm giác e thẹn đối với mấy cậu bé đó rồi, cô rất tự nhiên xoay người sang hỏi "Tần Trạch, cậu giỏi môn tiếng Anh không?"Tần Trạch ngẩng đầu, cũng không có chút gì ngạc nhiên, anh chàng vừa gãi đầu, run rẩy cầm lấy cuốn sách tiếng Anh nói "Không phải chỉ mấy chữ abcd thôi sao, có gì tốt đâu mà đọc?"Tô Nhiên cũng cảm thấy thế, đúng là tiếng Anh ở năm nhất trung học thật sự quá đơn giản."Nếu thấy sách này đơn giản quá thì mình cho cậu mượn vài quyển khác, mình với cậu cùng xem." Tô Nhiên cười tủm tỉm nói, nhóc con, em cảm thấy đơn giản vậy thì chị đây sẽ cho chỉ dạy cho em biết!"Không được, mình còn rất nhiều việc khác phải làm, không rảnh rỗi đi đọc những thứ vô vị đó." Tần Trạch rõ ràng lộ vẻ không Nhiên nhịn, nhóc con, cậu thật sự chả đáng yêu chút nào! di»ễn♡đàn♡lê♡quý♡đ»ôn. Tô Nhiên im lặng bắt đầu nhớ đến bánh bao kiếp trước cô nói gì nghe nấy."Vậy thì sau này mỗi ngày mình tặng cậu một hộp sữa tươi, đổi lại, cậu thì mỗi buổi trưa giúp mình học từ vựng." Tô Nhiên bắt đầu dụ dỗ."Sữa tươi?" Tần Trạch có chút dao động, từ nhỏ đến giờ cậu chưa bao giờ được uống sữa tươi, nếu sau này mỗi ngày đều có thể uống thì...Tô Nhiên thấy Tần Trạch đã dao động, tiếp tục tấn công "Cũng không mất nhiều thời gian lắm, mỗi ngày 15 phút thôi, sẽ không làm phiền cậu lắm đâu.""15 phút?" Tần Trạch suy nghĩ sơ qua, cậu không cảm thấy mình nhận sữa tươi của Tô Nhiên có gì là không đúng, vì cậu cảm thấy cậu đâu phải nhận không, đấy là cậu cái giá tương ứng với sức lao động của cậu, vì thế cậu suy nghĩ một lát rồi nói "Cũng không thể để cậu bị thiệt, đổi thành nửa giờ đi, thế nào?" "Được, quyết định vậy đi, ngày mai bắt đầu."di»ễn♡đàn♡lê♡quý♡đ» Nhiên thầm cười trong lòng, nhóc con, coi như cậu vẫn còn chút lương tâm, một hộp sữa tươi cũng hơn 1 đồng, mai mốt anh một hộp cô một hộp, vậy là mỗi ngày hết ba đồng, bằng một bữa sáng của cô rồi. Có điều, nhóc con, gừng càng già càng cay, tối mới nói vài câu mà cậu đã sập bẫy của tôi, sữa tươi nhé, tiếng Anh, một mũi tên trúng hai mắt, đã trôi qua một ngày, Tô Nhiên đối với chương trình học này vẫn nghiêm túc nghe, mặc dù cô nghe giảng cảm thấy nhàm chán, vì thật sự những nội dung kia quá đơn giản, cô thầm nghĩ, sau này phải mang thêm sách đi học, ngày trước cô muốn cô không biết gì về các địa danh nổi tiếng trên thế giới, lần này nhất định phải hạ quyết tâm, đọc cho bằng thu dọn sách vở rồi cùng bạn cùng bàn của mình Lý Yến, cùng nhau về Lý Yến ở cùng xóm với cô, cô bé này có dáng người khá cao, trông như quả mướp, tính tình có chút bốc đồng, hấp tấp, học rất được môn thể dục. Có điều, theo cô nhớ thì hình như khi thi lên phổ thông, cậu ấy đành phải vào một trường phổ thông bình thường. Tô Nhiên nhìn gương mặt tươi cười của Lý Yên, thầm nghĩ, sau này cô cô có thể giúp đỡ cô ấy, dù sao bạn bè của cô cũng không nhiều lắm. Mà bạn thân lại càng không có được mấy người. di»ễn♡đàn♡lê♡quý♡đ» người cùng về đến một ngã tư thì chia tay, lát sau Tô Nhiên đã về đến nhà của mình."Cha mẹ, con mới về." Tô Nhiên dựng xe đạp xuống, mở cổng rồi chạy nhanh vào nhà, tim cô đập nhanh một cách kỳ lạ, cuối cùng cô cũng được gặp cha mẹ rồi. "Về rồi à, Nhiên Nhiên." Một giọng nói ôn hòa ấm áp vang lên, người đàn ông cao mỉm cười đi về phía cô. Hốc mắt Tô Nhiên bỗng nhiên có chút ươn ướt, cha, thật trẻ, thật khôi ngô, gương mặt đen đen vẫn chưa mang nhiều dấu vết của thời gian, Tô Nhiên nắm chặt lấy quai cặp, run run nói "cha.""Con bé này, sao vậy, về thì chuẩn bị ăn cơm đi, còn đứng ngây ngốc ở đây làm gì?" Giọng nói có chút tức giận của mẹ cô vang lên từ nhà Tường nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, rồi chỉ vào Triệu Xuân, còn cố tình giả bộ ra vẻ sợ hãi làm Tô Nhiên bật cười. Sau đó cả hai cùng ngồi xuống bàn thấy cô và cha cười hì hì đi vào, lập tức liếc mắt nhìn Tô Nhiên, rồi lẩm bẩm với giọng bực mình "Được rồi, được rồi, đừng cười nữa, mau đến ăn cơm. Nhiên Nhiên, con còn chưa cất cặp sách nữa? một chút phép tắc cũng không có, nhanh lên, đi cất cặp, rôi rửa tay còn ăn cơm nữa."Tô Nhiên nhìn thấy gương mặt trẻ trung của mẹ cùng với lời càu nhàu quen thuộc, bằng linh hồn với tuổi đời hơn 20, khi nghe thấy không còn có cảm giác phiền chán và sợ hãi như lúc nhỏ nữa, ngược lại còn cảm thấy mẹ cô hết sức dịu dàng và hiền lành. Trong lòng Tô Nhiên bỗng xúc động, chạy đến ôm lấy Triệu Xuân đang đứng ở tủ bát đũa."Mẹ, mẹ là tốt nhất." Chỉ một câu nói đơn giản mang theo tình cảm ấm áp dịu dàng đã khiến cả người Triệu Xuân cứng đờ, hốc mắt đỏ hoe nhưng bà vẫn đẩy Tô Nhiên ra, nói với vẻ giận dữ "Đứa bé này, hôm nay bị đụng trúng đâu thế, nhanh đi cất cặp vở đi, thức ăn sắp nguội hết rồi."Tô Nhiên cười hì hì, không hề để ý khi nghe thấy Triệu Xuân mắng mình, vì cô rõ ràng cảm nhận được mẹ cô đối với cô rất ấm áp và lời nói rất xúc đông, thật ra mẹ cô không hề nghiêm khắc như vẻ bề ngoài, mẹ cô rất mong cô thân thiết với bà nhiều hơn Nhiên trong lòng ấm áp, ngoan ngoãn chạy ra nhà ngoài cất cặp sách, sau đó rửa tay , cả gia đình, ngồi dưới ngọn đèn mờ nhạt vui vẻ hòa thuận ăn cơm Tô Nhiên nhìn mẹ cô lúc nào cũng cẩn thận chu đáo, trong lòng cảm thấy hổ thẹn, trước đây, cô hơi sợ mẹ mình, vì mẹ cô lúc nào cũng mắng cô, cái này không tốt, cái kia không được, đôi khi còn đánh cô nữa. Nhưng sau này trưởng thành rồi cô mới biết khi đó vì mẹ quá thương cô, mẹ sợ cô học thói hư tật xấu, không biết nhìn xa trông rộng, mãi đến khi cô vào được đại học mẹ mới có thể thở dài nhẹ nhõm, từ đó về sau mẹ cô cũng dịu dàng với cô hơn trước rất nhiều, nhưng mà, do lúc còn bé mẹ cô quá nghiêm khắc với cô nên mối quan hệ giữa hai người rất khó thân thiết trước kia con đối xử với mẹ rất xa lạ, từ nay về sau, con nhất định sẽ cố gắng học tập thật tốt để mẹ tự hào về xuống, Tô Tường và Triệu Xuân nằm trên giường cùng nhìn nhau cười, con của hai người đã hiểu chuyện, bắt đầu biết quan tâm người một phòng khác, Tô Nhiên nằm trên giường suy nghĩ, cô muốn giúp kinh tế gia đình mình khá hơn nhưng hiện giờ cô còn quá nhỏ, bản thân không thể tự gầy dựng sự nghiệp, vậy thì bắt tay vào công việc của ba cô, cô sẽ nêu ra ý kiến cho nhớ năm cô học năm thứ nhất trung học, cha cô đi hỏi thăm nhiều người thì nghe được tin bánh ngọt kiểu tây bán rất được, liền đầu tư một vạn mua lò nướng, sách hướng dẫn, rồi tự học sau đó đẩy xe ba bánh đi bán ở khắp các thôn, tiếc là tay nghề làm bánh của ba cô không được giỏi lắm nên cuối cùng đành ngừng như vậy cho đến một năm sau, Vương Kiến Thành, chồng của em họ ông mở một nhà máy dệt ở thành phố D chỉ qua một năm đã buôn bán lời hơn mười vạn, cứ nghĩ đây là một năm làm lớn nên tìm đến cha cô, cha cô cảm thấy chuyện này cũng có lợi liền vay mượn khắp nơi đầu tư vào 6 vạn, thế nhưng năm đó, ngành dệt ở thành phố D bỗng sa sút, cuối cùng đến tiền vốn ba cô còn không lấy lại được, lỗ đến 3, 4 Nhiên suy nghĩ thật kỹ, năm nay mới là thời cơ tốt nhất đầu tư vào ngàng dệt, nếu để sang năm thì không còn kịp nữa. Cô phải nhắc nhở ba cô trước tiên phải giao thiệp với Vương Kiến Thành đã, sau đó mới cho ông ấy biết triển vọng của ngành dệt trong tương lòng Tô Nhiên đã tìm được biện pháp nên tinh thần cũng thả lỏng hơn, giây lát sau đã chìm vào giấc mộng. 12-chom-sao-tuyet-se-tan-khi-ca download 9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong download an-mang-q download anh-de-ngay-hom-nay-cun download ba-be-bi-la-nam-chinh-phan download ba-xa-gia-vo-yeu- download bang-lan-giang-n download bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co- download bao-tieu-sung-phi-gia-gia-ta-cho-nguoi-bo-vo-song-the-su download bao-tram-em-dung-h download bat-gia-tai download bo-ba-dao-mami-duoc-cu download buong-chiec-vay-nho-cua- download ca-gioi-giai-tri-deu-mong-toi- download canh-mot-leo-tuong-canh-hai-bo-vao- download chang-re-phe-vat-46 download chang-re-sieu-cap-wt2_chu download chang-re-sieu-cap-wt2_chu download chang-re-trung-sin download chang-re-trung-sinh download chang-re- download chao-em-vo-yeu-ngot-ngao-cua download chay-hay download chien-lang download chien-than-bat-bai- download chien-than-bat-bai-508 download chien-than-bat-bai-50 download chu-la-cu download download co-vo-an-hon-cua-luc download co-vo-lanh-khoc-cua-phuong- download co-vo-nghich-ngom-choc-nham-ong-xa download co-vo-nong-bong-tong-tai-nhe-chut download con-duong-ba download cuc-vo_quy download cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-q download cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-q download cung-tong-tai-daddy-cung-c download cuoc-song-m download dai-than-dan-vao-nguc-101-nu- download dao-hon-em-dung download dau-la-dai-luc-trung-sinh-duon download de-nhat-kiem-than- download di-vao-nhan-cach-phan download doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lan download doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan- download du-do-dai-luat-su-97 download duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nh download fanfic-thuong-an-quyen-3-cuoc-song-hon download gia-su-em-ye download giup-ba-cua-lai- download giup-ba-cua-lai-me download ha-luu download hac download han-mon-qu download han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien download hanh-trinh-o-v download he-thong-khoi-dong-truy-tim- download he-thong-livestream-cua-n download he-thong-mau-xuyen-vuong-gia-p download he-thong-thien-ngoai-c download hoang-gia-s download hom-nay-vai-phan-dien-r download hua-tie download huynh download ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-h download ket-hon-chop-nhoang-thien-tai- download ki-si- download la-con-gai-co-goi-toi-ba-ba- download lay-cho download lay-nham-chong-d download lien-hon-cung-tong-tai download long-te download long- download luan-anh- download ma-de-tr download ma-ngan_lai-gia-b download mat-roi-xin-dung-tim download mat-the-chi-on download max-cap-dai-lao-tai-the-gioi download me-anh-huyen-hieu-thuoc-phim-huye download me download mot-lan-gap-go-mot-doi-ben download nam-nam-chi download nam-phu-doc-ac-ga-cho-nhan-vat-phan-dien-ta download naruto-giua-doi-thuc- download ngang-tang-c download ngang-tang- download nghe-la download download ngoc-tie download nguoi-tinh-thay-the-cua-ba-tong-mo download nguye download nhan-vat-phan-dien-cong download nhat-ky- download nhat-ky-lua-ba-cua download nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong- download nhat-xuat-dong- download nhi-the-to-va-tin download niem-niem-hon- download niem-tien-q download download download download ong-xa-la-chi download phe-vat-cuong-the- download phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuon download quan-ao-xoc download quay-le-tan-di download quy-bac-the-silver- download quy-y-vuong-phi-doc-sung-chien-vuong download download song-t download su-huynh-ta-qua-on-t download sung-phi-cua-hoac-v download sung-thiep-o-v download ta-co-the-lay-ra-do-tha download tac download tan-doc-luon download tang-thi-thoi-ky-tinh-yeu-tinh-yeu-thoi-xa download thai-co-c download download download the-gia-da download download the-than-ho download thien-an-chi download thieu-chu download th download thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi-66 download thu-phi-thien-ha-than-y-dai-t download thuong-truong-dai-chien_quy download tien-ma-dong download tien download tieu-nhien-mong_q download tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc- download tieu-thu-tra-thu-roi-nay-sinh-tinh-yeu-voi-tong-tai download tieu-yeu-tinh-sao-em-co-the-me-nguoi-de download tinh-nhan-cua-t download download tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan download tinh-yeu-cua-vuong-tuan download tinh-yeu-dan download download toan-chuc-phap-su-di- download toi-nen-ba download tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc- download tong-giam-doc-nguoi-ta-lai-chay-m download tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi download tong-tai-cuc-sung-vo-yeu-tr download tong-tai-lanh-lung-yeu- download trang-nguyen-lang-luon-khong-dat-t download tranh-dau-gi download trong-sinh-chi-sieu-sao-la-thu-tieu-thu-la-sie download trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot download truyen-bach-luy download truyen-bach-luyen-thanh-tien-837581_q download truyen-ca-doi-nay-khong-roi download truyen-nhan-tru-ma-ban- download truyen-nhan-tru-ma-ban- download tu-chan-gia-tai-dau-pha-thuong-k download tu-chan-noi-chuyen-phiem- download tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma download van-co- download van-luon-cuop-nam-chu-cung-duoc-roi_qu download download vinh-hang-thanh download vinh-hang-tran-thu download vo-hiep-tieu-dao download vo-yeu-anh-muo download vu-than-c download vung-dat-vo download vuong-bai-trieu-hoan-su-nghich-thien-cuon download vuong-gia-xau-tinh-vuong-phi-tinh download vuong-phi-18-tuo download vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu-60 download xuyen-khong-hoang-de-hay-mau-quy-phu download xuyen-khong-phai-long-vuong-gia download Tác giả Thể loại Trọng Sinh, Ngôn TìnhNguồn DĐ Lê Quý ĐônTrạng thái FullSố chương 86Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể Loại Trùng sinh, thanh xuân vườn Tịnh DuMột vụ tai nạn xe, khiến cô gái mới tốt nghiệp đại học Tô Nhiên sống trở lại năm 12 tuổi ấy, ngay tại thời điểm vừa mới gặp trước anh nuông chiều yêu thương cô, cho nên Tô Nhiên định, kiếp này cô muốn nuông chiều anh, yêu thương anh, muốn anh trở nên suất sắc nuôi chồng không được, ngược lại bị anh bắt nạt, lẽ nào lại như vậy được!!!Tác phẩm kể cho chúng ta biết rằng nam chính và nữ chính cùng nhau trải qua những năm học trung học ngây ngô, và những năm cao trung rắc rối, sau đó bởi vì số phận an bài cô bị tai nạn biến thành Con Rối, nhưng hai người vẫn cùng nhau đi du học ở Mỹ, cuối cùng hai người hiểu rõ lòng của đối phương, chậm rãi hạnh phúc đến già. Tác giả Liễu Như An Thể loại trọng sinh, thanh xuân vườn trường Nguồn Tình trạng Full Nội dung Một vụ tai nạn xe xảy ra, khiến cô gái mới tốt nghiệp đại học đi vào đường chết. Lúc mất đi, mới hay người đàn ông bên cạnh mình là Tần Thạch đã yêu Tô Nhiên như thế nào. Cô trở lại năm 12 tuổi ấy, ngay tại thời điểm vừa mới gặp anh. Vẫn là cô bé bàn trên và cậu trai bàn dưới. Kiếp trước anh nuông chiều yêu thương cô, cho nên Tô Nhiên quyết định, kiếp này cô muốn nuông chiều anh, yêu thương anh, muốn anh trở nên suất sắc hơn. Muốn nuôi chồng không được, ngược lại bị anh bắt nạt, lẽ nào lại như vậy được! ! Tần Thạch và Tô Nhiên cùng nhau trải qua những năm học trung học ngây ngô, và những năm cao trung rắc rối, cùng hưởng thái bình an nhàn. Có điều lần trọng sinh này, dần dà Tô Nhiên nhận ra những bước nhảy của số phận lại gióng đều nhịp như cũ lần nữa. Cô mơ thấy khung cảnh mình chết kiếp trước, được Tần Thạch ôm lấy gào khóc trong màn mưa mà kinh hãi vô cùng, sợ rằng kiếp này dù có làm gì cũng không thể đổi thay số phận đã định. Đây là một chuyện tình yêu phải nói là khá cảm động, lấy đi nhiều nước mắt của tôi dù tôi chắc rằng mình không phải người dễ khóc. Tuy nhiên thì đừng nghĩ truyện chỉ có sóng gió thôi nha, nửa đầu truyện khá ngọt có thể làm mê đắm lòng người đó. Ngọt từ sự ân cần, nuông chiều của Tần Thạch ẩn hiện trong ký ức kiếp trước của Tô Nhiên. Ngọt từ sự dịu dàng, chăm lo của Tô Nhiên để giúp Tần Thạch trở nên thành công rực rỡ hơn trong tương lai. Có điều dù có thêm vài năm sống và trưởng thành sớm thì Tô Nhiên vẫn bị Tần Thạch thời bé con bắt nạt. Tôi khá thích nữ chính Tô Nhiên vì tình yêu sâu đậm, êm đềm những cực kì sâu sắc, thủy chung mà cô dành cho Tần Thạch. Cô không chỉ yêu Tần Thạch kiếp trước mà kiếp này còn yêu hơn, thương hơn vì xót xa việc đã bỏ lại anh trên cõi đời. Tần Thạch thì khỏi nói rồi, siêu sủng Tô Nhiên ấy, tuy còn nhỏ nhưng đã biết cách chăm lo, lấy lòng crush rồi cơ. Đây là câu chuyện thanh xuân vườn trường nhiều sóng gió nhưng vẫn đầy ấm áp và bao dung. Không có kế hoạch trả thù kiếp trước, không có cả mưu mô hay ly kì gì, tình yêu sống lại chỉ vì người yêu thương mình ở kiếp trước và muốn bù đắp, đó có thể coi là một chuyện tình lay động vượt thời gian và thậm chí đã cảm động cả chúa trời. Đáng để đọc và cảm nhận sự rung động!

sống lại có anh bên em là đủ